Đóng

Câu chuyện điêu khắc: Từ đất sét đến tượng đồng

Giới thiệu: Nghệ thuật của quy trình đúc mất sáp

Thời kỳ “đúc mất sáp” (lost wax casting) sớm nhất được biết đến từ những triều đại đầu tiên của Ai Cập, cách đây gần 7.000 năm, khi kim loại được đổ vào các khuôn đất sét nung bao quanh vật mẫu bằng sáp, kim loại thế chỗ khi sáp bị nung và “chảy mất”. Sau đó, vào khoảng 4.000 đến 3.000 TCN, đồng (bronze) được phát hiện, có thể là do tình cờ, là một kim loại cứng hơn đồng (copper) hoặc thiếc. Từ đó nhân loại bắt đầu bước vào Thời đại được gọi là Thời đại đồ đồng.

Những thợ đúc đồng cổ xưa, theo phương pháp mất sáp, trải qua hàng Thế kỷ, đã kể một cách trực quan câu chuyện về các nền văn hóa, tôn giáo và các cấu trúc xã hội của họ, trong quá khứ. Ví dụ, các phù điêu và tượng đồng của Trung Quốc mô tả hình ảnh về các nghi lễ; những vật đúc của Ấn Độ và Ai Cập tượng trưng cho các vị thần; Người châu Phi đúc hình ảnh của thiên nhiên; và người Hy Lạp đã tái tạo hình dạng con người.

Câu chuyện điêu khắc: Từ đất sét đến tượng đồng

Qua hàng ngàn năm, vật đổi sao dời, nhiều nền văn hóa đã trở nên lỗi thời, suy vong, thậm chí biến mất, các tôn giáo hình thành và phát triển trong những chu kỳ suy và thịnh, cấu trúc xã hội thay đổi và biến chuyển không ngừng. Quy trình đúc mất sáp cũng ngày càng phức tạp và tinh xảo. Tuy nhiên, có thể nói, ngày nay, đúc đồng về cơ bản giống như năm 2.000 TCN, trong thời kỳ Akkadian.

Đồng – Bronze là hợp kim của 95% đồng – copper, 4% silicon (xi-lích) và 1% manganese (mangan). Đồng silicon là loại đồng được lựa chọn để đúc tượng Mỹ thuật kể từ những năm 1920. Nó chống ăn mòn, mạnh mẽ, đàn hồi, dễ hàn và gắn kết. Đồng silicon còn được gọi là đồng “đúc nóng”, việc đúc đồng silicon theo quy trình mất sáp được tạo ra qua nhiều bước và tốn khá nhiều công sức.

1. Làm điêu khắc đất sét gốc

Để bắt đầu quá trình tạo ra một tác phẩm điêu khắc bằng đồng, hầu hết các nhà điêu khắc chọn làm một bản gốc từ đất sét. Có vô số các loại đất sét khác nhau có sẵn cho các nhà điêu khắc. Ba loại đất sét chính được sử dụng để điêu khắc là đất sét gốc nước, đất sét gốc dầu và đất sét tự cứng – lửa thấp. Chọn đất sét thích hợp cho một dự án cụ thể có thể chỉ đơn giản là một vấn đề ưu tiên. Tuy nhiên, kinh nghiệm có lẽ là giáo viên tốt nhất khi quyết định sử dụng loại đất sét nào.

Hầu hết các nghệ sĩ điêu khắc thích làm việc với đất sét gốc dầu (còn được gọi là plasticene, plastilene hoặc plastilina). Lý do chính để làm việc với đất sét gốc dầu là vì nó không bao giờ khô hoặc cứng. Nó luôn có thể được làm mềm và làm lại nếu cần thay đổi. Mối quan tâm chính với việc sử dụng đất sét gốc dầu là làm thế nào để đất sét đủ mềm để xây dựng tác phẩm điêu khắc một cách nhanh chóng đồng thời đủ cứng để có thể tạo ra chi tiết tốt. Giải pháp thông thường là chọn một loại đất sét đủ cứng để làm việc chi tiết và sau đó chỉ cần sử dụng nhiệt để làm mềm đất sét để “tích tụ”.

Các tác phẩm điêu khắc kích thước quá nhỏ thường được mô hình hóa trực tiếp bằng sáp, mặc dù khó mô hình hơn và cũng khó cho phép đạt chi tiết tối đa.

2. Việc sử dụng phần ứng:

“Phần ứng” trong một tác phẩm điêu khắc là một vật liệu được sử dụng để hỗ trợ trọng lượng của đất sét. Phần ứng thường là cần thiết khi mô tả một hình thể (hoặc vật thể) trong chuyển động hoặc trong một tư thế đứng. Phần ứng đóng vai trò là chỗ dựa cơ bản cho tác phẩm điêu khắc. Trong một số trường hợp, sự hình thành bộ xương có thể được tạo ra từ dây thép hoặc các vật liệu khác như ống thép hoặc nhôm, sẽ giúp giữ đất sét tại chỗ, để đất sét có thể được gia công và tạo chi tiết.

Khi làm việc với các tác phẩm điêu khắc lớn, trọng lượng là một vấn đề quan trọng. Do đó, sau khi phần ứng ban đầu được xây dựng, các nhà điêu khắc thường sử dụng các chất độn khác như các loại mốp xốp, giấy xốp hoặc giấy nhôm thêm vào xung quanh phần ứng để giảm lượng đất sét được sử dụng. Vì thế hầu hết khối lượng của phần ứng có thể được tạo ra bằng chất độn và lớp đất sét trên cùng sẽ chỉ là một lớp da mỏng thay vì một khối dày và nặng có nguy cơ rơi (bung) ra.

Sau khi phần ứng được xây dựng, điêu khắc đất sét sau đó có thể được hình thành xung quanh, bên ngoài và trên phần ứng. Phần ứng giữ các phần của tác phẩm điêu khắc cố định tại chỗ, cho phép nhà điêu khắc tự do di chuyển đất sét dọc theo phần ứng để có được hình dạng mà mình muốn.

Đối với phù điêu, phần ứng có thể được xây dựng bao gồm một lưới các ốc vít được nối với dây để ngăn đất sét trượt.

3. Hoàn thiện đất sét để chuẩn bị cho việc đúc

Một khi các chi tiết cuối cùng đã được thực hiện cho tác phẩm điêu khắc đất sét ban đầu, quy trình cuối cùng trước khi đúc là chạm các chi tiết tinh tế và làm mịn bề mặt của đất sét đến hoàn hảo. Điều này khá quan trọng vì bất kỳ lỗi hoặc sự thiếu hoàn hảo trong đất sét sẽ được sao chép trong quá trình đúc và sẽ xuất hiện trong mọi giai đoạn tiếp theo. Do đó, đất sét càng mịn, sẽ cần ít công việc hơn trên bản sao sáp và bản đúc đồng khi hoàn thành.

Công cụ móc, hoặc công cụ cào, thường được sử dụng để cắt đất sét xuống một đường viền mới và để lại những đường vân nhỏ nổi lên trên bề mặt. Đối với bề mặt mịn hơn, có thể sử dụng các dụng cụ bằng cao su hoặc kim loại. Đối với các bề mặt thực sự tốt, một bàn chải và dung môi được sử dụng để đánh bay tất cả các dấu dụng cụ.

Sau khi đạt được độ mịn mong muốn, mẫu vật phải được làm khô hoàn toàn trước khi tiếp tục quá trình đúc.

Xem thêm: Sơ lược về lịch sử điêu khắc

4. Làm khuôn của đất sét ban đầu

Khi mẫu điêu khắc đất sét hoàn toàn mịn màng và hoàn thiện, khuôn sẽ được làm. Sự tái tạo bề mặt tuyệt vời của bản gốc có thể đạt được bằng hợp chất khuôn polyurethane hoặc cao su silicon chất lượng cao.

Vật liệu phổ biến nhất được sử dụng để sản xuất khuôn hiện nay là một vật liệu được gọi là Smooth On. Đó là một loại cao su latex được chế tạo rất cẩn thận để có thể thu thập và lưu giữ các chi tiết nhỏ nhất của tác phẩm. Hỗn hợp cao su được bôi trực tiếp lên bề mặt của đất sét, sử dụng một bàn chải để thực sự sơn trên bề mặt. Cần chú ý đặc biệt để tránh bọt khí có thể bị kẹt trong hỗn hợp cao su.

Khi lớp cao su đầu tiên được phủ lên bề mặt, nó phải được cho phép khô hoàn toàn (thường trong 24 giờ) trước khi lớp tiếp theo được áp dụng. Tất cả các chi tiết từ đất sét ban đầu bây giờ được lưu giữ trong vật liệu cao su đã được sơn trên. Một khuôn nói chung bao gồm ba đến năm lớp cao su và thực hiện trong vài ngày. 

Sau khi lớp cao su cuối cùng khô, một “áo khoác” chắc chắn bên ngoài được tạo ra để giúp giữ lại hình dạng của khuôn cao su linh hoạt hơn để đổ bản sao sáp. Chiếc áo khoác này, thường được làm từ thạch cao, Hydrocal, nhựa hoặc epoxy và được gọi là khuôn mẹ.

Khi tất cả những thứ này đã hoàn thành và nó đã khô, “áo khoác” bên ngoài sẽ được gỡ bỏ và cao su sau đó được cắt ra khỏi đất sét, trên cái được gọi là “đường chia tay” (đơn giản là đường phân chia cho khuôn). Các tác phẩm điêu khắc bây giờ đã chuyển từ một hình thức “dương bản” sang một hình thức “âm bản”.

Nếu tác phẩm điêu khắc lớn hoặc phức tạp, nó thường sẽ phải được chia thành các phần nhỏ hơn, với mỗi phần cần khuôn riêng của nó. Tác phẩm sẽ được ghép lại sau đó, sau khi các phần điêu khắc được đúc bằng đồng và làm nên toàn bộ tác phẩm.

5. Đổ một bản sao sáp từ khuôn

Khi đã hoàn thành khuôn mẫu mẹ, mẫu “dương bản” có thể được tạo ra bằng cách đổ một bản sao sáp. Đổ sáp thường được thực hiện trong bốn giai đoạn hoặc làm từng lớp. Lớp đầu tiên được áp dụng bằng cách làm nóng sáp đến nhiệt độ khoảng 220 độ F. Trong khi sáp khá nóng, khuôn được xoay, nhằm tạo lực ly tâm để phủ toàn bộ bề mặt bên trong của khuôn bằng sáp lỏng tan chảy, được đổ vào khuôn mẹ qua một lỗ rót. Lớp sáp thứ hai được áp dụng ở nhiệt độ thấp hơn, ở khoảng 200 độ. Hai lớp sáp cuối cùng khoảng 180 đến 185 độ.

Một lớp sáp đã hoàn thành nên dày khoảng 1/4, hoặc chỉ mỏng hơn một chút. Khi sáp nguội và khuôn được loại bỏ, mẫu sáp dương bản của tác phẩm điêu khắc xuất hiện.

6. Tinh chỉnh và hoàn thiện (Chasing) vật mẫu sáp:

Tinh chỉnh và hoàn thiện vật mẫu sáp (chasing sáp) là quy trình sửa chữa tất cả các khiếm khuyết đã được tạo ra trong quá trình rót sáp để duy trì các chi tiết ban đầu trong khuôn. Hầu hết sẽ luôn có một vài bong bóng khí, đường nối và đường khuôn sẽ cần phải được loại bỏ khỏi bề mặt của mẫu sáp dương bản.

Quá trình tinh chỉnh và hòan thiện vật mẫu sáp thường được thực hiện tại xưởng đúc bởi một “thợ săn sáp” chuyên nghiệp. Tuy nhiên, nếu nhà điêu khắc thích, họ có thể tự “chasing sáp”.

Quy trình “chasing sáp” được thực hiện với các công cụ nhỏ, tinh tế để cạo và với một công cụ nóng để lấp đầy những điểm không hoàn hảo trong sáp. Sau khi sáp trở lại trạng thái hoàn thiện hoàn hảo, nhà điêu khắc sẽ kiểm tra sáp. Nếu mẫu sáp nhận được sự chấp thuận của nhà điêu khắc, nó đã sẵn sàng đến xưởng đúc.

7. Hệ thống kênh và rãnh rót:

Mẫu sáp dương bản là một bản sao của mẫu đất sét ban đầu. Một mạng lưới các thanh sáp, được gọi là spues và gate, tiếp theo được gắn với mô hình sáp dương bản. Những mạng lưới thanh sáp này sẽ phục vụ như một hệ thống kênh, cung cấp kim loại nóng chảy cho tất cả các khu vực của tác phẩm điêu khắc, cũng như cho phép khí và không khí thoát ra. Ngoài ra, một phễu sáp (được gọi là cốc rót) được gắn vào các cổng để sử dụng trong quá trình rót.

8. Vỏ gốm (Investment Casting)

Quá trình tạo vỏ gốm thực hiện bằng cách nhúng mẫu sáp dương bản vào hỗn hợp gọi là “bùn gốm” để tạo ra lớp vỏ cứng. Lớp vỏ gốm này, một khi khô, trở thành lớp vỏ cứng, bền xung quanh toàn bộ tác phẩm điêu khắc sẽ tiếp nhận, giữ và định hình kim loại nóng chảy để tạo ra vật đúc đồng.

Sáp trước tiên được nhúng vào dung môi, giúp làm sạch bất kỳ hạt (bụi) hoặc mảnh vụn nào trên bề mặt sáp. Sau đó mẫu sáp sạch được nhúng vào một dung dịch gọi là prewet, tiếp theo là hai lớp bùn rất mịn gọi là lớp phủ chính. Đây là nơi mà tất cả các chi tiết của bề mặt mẫu vật được lưu giữ. Tiếp đến là các hỗn hợp bùn khác nhau với các lớp khác nhau. Mỗi lần sáp được phủ hỗn hợp bùn gốm, nó phải để khô hoàn toàn. Mỗi lớp phủ khoác thêm hỗ trợ cho sức mạnh tổng thể của vỏ gốm. Quá trình tạo vỏ gốm bao gồm bảy đến chín lớp hỗn hợp bùn gốm. Sau khi tất cả các lớp phủ đã khô, vỏ gốm được trở thành loại được gọi là dewaxed.

Xem ngay: Một số kiến thức căn bản về điêu khắc đồng

9. Nóng chảy / đốt cháy sáp

Khi vỏ gốm hoàn thành, nó được đặt trong lò nung kín áp suất cao, được gọi là nồi hấp. Nhiệt độ cao (1500 đến 1800 độ F) và áp lực buộc sáp từ vỏ gốm tan ra, do đó trở nên “mất”. Đây chính  là nơi mà tên “Lost-Wax Process” đã được bắt nguồn.

Sáp bây giờ đã rời khỏi vỏ, để lại không gian chi tiết bên trong vỏ, để rồi nó sẽ trở nên đầy với đồng nóng chảy. Bước này cũng làm cứng vỏ gốm để chuẩn bị cho vỏ gốm có thể chịu được nhiệt độ cực cao của đồng nóng chảy mà nó sắp nhận.

10. Đúc / Rót đồng

Khi vỏ gốm không có sáp, nó được nung lại và sẵn sàng để rót đồng nóng chảy vào. Vỏ gốm nóng được đưa lên sàn rót, nơi chúng được đặt trên cát để tự đứng hoặc chúng được nối với một khung hỗ trợ để giữ đúng vị trí.

Trong khi có, các khối đồng rắn được nung nóng đến nhiệt độ khoảng 2250 độ F để tạo ra đồng lỏng. Đồng lỏng được khuấy và chuẩn bị cho việc đổ.

Khi đồng nóng chảy đã sẵn sàng, các công nhân đúc cẩn thận nhấc chén nung chứa đồng lỏng ra khỏi lò nung của nó. Các công nhân phải đeo khiên bảo vệ mặt, quần áo, găng tay và ủng.

Di chuyển nhanh chóng và rất chính xác, các công nhân đúc đổ đồng lỏng vào vỏ gốm đang chờ. Khi vỏ gốm đầy với đồng đổ, chúng sẽ được làm mát trong vài giờ. Không gian âm trong vỏ gốm giờ đã trở thành vật đúc bằng đồng dương bản.

11. Thoát ra (Break Out)

Khi vỏ gốm và đồng đã nguội, vỏ gốm được tách ra để lấy kim loại đồng ra khỏi vỏ. Điều này được thực hiện với búa, dụng cụ cơ khí, dụng cụ điện và máy thổi cát.

Quá trình này cần phải được thực hiện rất thận trọng, tuy nhiên, để không gây ra thiệt hại không đáng có cho bề mặt kim loại. Một khi toàn bộ vỏ gốm đã được gỡ bỏ, các kênh và rãnh rót (hiện đã trở thành kim loại) cũng phải được cắt hoặc cưa bỏ.

Ở giai đoạn này, vật đúc đồng chưa được hoàn thiện và tinh chỉnh được coi là “kim loại thô”.

12. Tinh chỉnh và hoàn thiện (chasing) kim loại:

“Chasing kim loại” là quá trình tinh chỉnh và hoàn thiện kim loại trở lại hình dáng ban đầu. Quá trình này thường liên quan đến kỹ thuật hàn với máy hàn tần số cao, máy cắt, máy mài góc với nhiều loại miếng Roloc khác nhau được sử dụng để hoàn thiện bề mặt của đồng.

Cũng có thể cần phải phục hồi lại một số khu vực bề mặt của tác phẩm đúc đồng. Điều này có thể được thực hiện với một công cụ được gọi là “máy mài bút chì”. Công cụ này sử dụng nhiều loại gờ tốc độ cao, một số trong đó khá giống với các công cụ được sử dụng bởi nha sĩ, để hoàn thiện những chi tiết tinh xảo.

13. Hàn kim loại / lắp ráp

Nếu tác phẩm điêu khắc được tạo ra khá lớn hoặc phức tạp, nó có thể đã bị cắt thành từng phần trong giai đoạn tạo khuôn. Điều này là cần thiết để có thể tạo ra các khuôn đủ nhỏ để đổ đồng vào đồng đều. Nghĩa là, thay vì một khuôn lớn cho một mẫu vật lớn, mẫu vật được phân thành năm hoặc mười phần nhỏ khác nhau, mỗi phần có khuôn riêng. Mỗi khuôn sẽ là một phần khác nhau của tác phẩm điêu khắc, sau khi hoàn thành qui trình đúc, chúngđược ghép lại với nhau để tạo ra toàn bộ tác phẩm.

Trong trường hợp, tất cả các phần đồng riêng biệt phải được hàn lại với nhau để tạo ra toàn bộ tác phẩm điêu khắc, thợ hàn kim loại sẽ sử dụng mỏ hàn cao tần để hàn cẩn thận các tác phẩm điêu khắc với nhau. Sau khi tác phẩm điêu khắc được hàn lại thành một, tất cả các đường hàn cũng phải bị mài nhẵn  để chúng biến mất và có vẻ như tác phẩm điêu khắc chỉ là một phần duy nhất.

14. Thổi cát bằng đồng

Khi phần cuối cùng được hàn lại với nhau và được hoàn thiện, đồng sẽ được thổi cát (hoặc thổi hạt) để làm cho bề mặt mịn và sáng bóng. Sử dụng tủ thổi cát là cách thuận tiện nhất để thổi cát một tác phẩm điêu khắc. Tác phẩm điêu khắc được đặt bên trong tủ và nắp được đóng chặt. Một công nhân có thể nhét cánh tay của họ vào tủ thông qua các lỗ ở bên cạnh tủ có găng tay đi kèm để bảo vệ cánh tay của công nhân. Đeo những găng tay bảo vệ này, công nhân sau đó có thể vận hành máy nén phun cát trong khi theo dõi tiến trình thông qua một cửa sổ trong tủ.

Sau khi tác phẩm điêu khắc được thổi cát, nhà điêu khắc một lần nữa kiểm tra độ chính xác của tác phẩm. Bây giờ, đồng đã được thổi cát, màu vàng thật của nó, gần giống như bạch kim phát sáng, có thể nhìn thấy được. Việc phun cát cũng làm cho bề mặt của đồng trở nên xốp hơn, cho phép bề mặt trên được mở rộng hơn để thâm nhập vào lớp vỏ trong giai đoạn tiếp theo.

Xem thêm: Câu chuyện về 5 bức tượng Phục Hưng kinh điển

15. Patinazation

“Patina” là màu của đồng. “Patinazation” là quá trình trong đó một phản ứng hóa học được tính toán giữa đồng, hóa chất axit và nhiệt độ cao làm oxy hóa bề mặt của kim loại. Một số hóa chất sẽ tạo ra một số màu sắc có thể dự đoán được khi chúng được phun lên đồng và sau đó đốt nóng lên.

Quá trình patina bắt đầu bằng cách làm nóng (thường bằng một ngọn đuốc hay đèn khò) bề mặt của đồng đến nhiệt độ khoảng 450 đến 475 độ F. Bề mặt sẽ có một vẻ ngoài vàng đẹp khi nó đã sẵn sàng. Một loạt các kỹ thuật sau đó có thể được sử dụng cho ứng dụng hóa học, phổ biến nhất được thực hiện với bàn chải lông tự nhiên. Hóa chất cũng có thể được áp dụng với súng bắn nước, chai xịt và cọ khí.

Các hóa chất được áp dụng cho đồng sẽ tương tác với kim loại, tạo ra một hình dạng màu hoặc kết cấu trên bề mặt của đồng. Bản thân patina đã trở thành một nghệ thuật, có thể đạt được với nhiều sự kết hợp, mang lại những vẻ đẹp khác nhau.

Màu nâu, vàng và đỏ thường được tạo nên thông qua việc sử dụng Ferric Nitrate. Màu xanh lá cây và xanh lam có thể được tạo nên với Cupric Nitrate. Màu trắng và màu be có thể được tạo nên với Bismuth Nitrate và Zinc Nitrate. Silver Nitrate rất đắt tiền, nhưng nếu được áp dụng ở nhiệt độ rất nóng cùng kỹ năng cao chuyên môn, nó có thể tạo ra một lớp vỏ màu xám bạc đẹp mắt.

Người châu Á cổ đại đã chôn vùi vật đúc đồng của họ nhằm oxy hóa tự nhiên, đôi khi trong nhiều năm, để tạo ra patin. Ngày nay, quá trình oxy hóa và tô màu của điêu khắc bằng đồng có thể diễn ra chỉ trong vài giờ. Nhưng nó vẫn là một quá trình tinh tế, được thực hiện một cách thận trọng với các thiết bị phù hợp bởi các nghệ nhân hoặc kỹ thuật viên được đào tạo kỹ càng.

Sau khi patina được áp dụng, patineur và nhà điêu khắc quyết định dùng chất phủ kín gì để bảo vệ patin. Phương pháp bảo vệ truyền thống là bôi một vài lớp sáp mỏng trong suốt lên bề mặt, sau đó được đánh nhẹ bằng vải bông mềm, sạch. Lớp Patina này sẽ trường tồn trong không gian nội thất. Tuy nhiên, nếu liên tục chạm vào một số khu vực nhất định, bề mặt đồng có thể được dự kiến ​​sẽ sáng màu hơn

Bởi vì bầu không khí ngoài trời ngày nay ăn mòn hơn và mang hàm lượng chất ô nhiễm nhân tạo cao hơn, đo đó chất bảo vệ kim loại được khuyên dùng cho bất kỳ tác phẩm điêu khắc nào đặt ngoài trời. Incralac là một chất phủ kín như vậy được chế tạo dành riêng cho đồng và hợp kim của nó. Vì Incralac tạo ra một lớp hoàn thiện có độ bóng cao, trông như nhựa, tác phẩm điêu khắc phải được bôi sáp để tạo ra vẻ mềm mại của một lớp patina  truyền thống.

16. Hoàn thành: Kết thúc điêu khắc.

Sau khi hoàn thành tất cả các bước trên, một tác phẩm điêu khắc bằng đồng độc đáo đã được sản xuất. Tất nhiên, nếu tác phẩm này được bán và nhà điêu khắc muốn tạo ra một tác phẩm khác, thì nhà điêu khắc đó sẽ phải quay trở lại khuôn mẹ và thực hiện lại tất cả các bước để tạo ra một tác phẩm điêu khắc bằng đồng khác.

Một trong những điều cần lưu ý khi xem (thưởng ngoạn) các tác phẩm điêu khắc là quá trình “sáp bị mất” tạo ra các tác phẩm điêu khắc “thực sự độc đáo”. Mặc dù các nhà điêu khắc kiểm tra từng loại sáp và kiểm tra kỹ từng kim loại thành phẩm nhưng do tính chất thủ công của quy trình này, mỗi tác phẩm (vật đúc) và mỗi lớp patina trên từng tác phẩm sẽ tuy  giống nhau nhưng vẫn luôn tồn tại những nét độc đáo riêng biệt.

17. Tóm tắt: Quy trình đúc mất sáp

Sơ đồ quy trình đúc mất sáp:

Quy trình đúc mất sáp

+ Hàng trên (từ trái sang phải): điêu khắc đất sét ban đầu, khuôn cao su có vỏ (hoặc “khuôn mẹ”), đổ sáp vào khuôn, đúc sáp rỗng, và thêm hệ thống mầm.

+ Hàng dưới (từ trái sang phải): sáp với đầu tư, đốt hết sáp, đổ đồng và phá vỡ các vỏ gốm.

18. Chăm sóc điêu khắc bằng đồng

Các tác phẩm điêu khắc bằng đồng là một khoản đầu tư và vì thế phải được chăm sóc đúng cách.

Đối với đồ đồng trong nhà, đồng nên được lau bằng khăn sạch, mềm mỗi năm một lần. Sử dụng một bàn chải mềm và phủ một lớp Sáp Paste (hoặc Sáp cây của Johnson) lên tác phẩm điêu khắc trong một giờ hoặc lâu hơn và sau đó lau nó bằng bàn chải mềm hoặc khăn. Việc này sẽ bảo vệ đồ đồng của bạn khỏi dầu của tay người, bụi và dầu mỡ.

Các tượng đồng ngoài trời nên được xử lý hai lần một năm bằng cách làm sạch và phủ sáp (waxing) lên bề mặt. Nói chung, việc làm sạch này nên được thực hiện ngay trước và ngay sau mùa hè. Việc phủ sáp thực hiện ngay trước mùa hè đặc biệt quan trọng bởi vì điều này sẽ bảo vệ nó trong những tháng hè nóng bức.

Tổng hợp & Biên soạn: Trâm Anh Art

(Nguồn: Sculptureworks, 2014; Tuck Langland, 1999; Tuonsleclairdelune; 2013; Barrioscastings)